Mongolia trip – the “one in a lifetime” journey racing with nCovi-19 pandemic outbreak
Mông Cổ, đất nước rộng lớn nằm kẹt giữa Trung Quốc & Nga, với diện tích hơn 1.5tr km2 (gấp 4.7 lần Việt Nam) nhưng dân số chỉ khoảng hơn 3tr người (tức chỉ hơn 3% dân số Việt Nam). Vài con số tổng quát để dễ hình dung tại sao Mông Cổ được coi là quốc gia có mật độ dân cư thưa nhất thế giới (không tính các vùng lãnh thổ biệt lập nhưng trực thuộc quốc gia khác như Greenland).
Team tham gia chuyến đi khám phá Mông Cổ ban đầu hơn chục mống, nhưng càng gần đến ngày xuất phát, nhiều thành viên bắt đầu bàn ra tán vào bầy tỏ lo ngại (mặc dù chưa có outbreak ở bất cứ đâu khác, đương nhiên ngoài Trung Quốc). Có lẽ nhiều người vẫn nhầm lẫn Mông Cổ với khu Nội Mông – Trung Quốc, do đó, mặc dù em Cô Vy chưa outbreak tùm lum từ lưa gì cả, nhưng nghe thấy nói đi Mông Cổ cứ như là đi vào trung tâm vùng dịch, nên hầu hết đều bàn lùi. Rồi càng sát ngày đi thì càng rơi rụng dần… cuối cùng, đâu đấy tầm 3-4 ngày trước ngày khởi hành, hầu hết thành viên đều báo “bận” & cuối cùng chỉ có mềnh với thằng bẹn team Sơn Đoòng Nam Truong Hai, ông ẻm tour organizer Hoàng Lê Giang và 1 em gái Mai Tuyet Le ad ở Sài Gòn (trong team đã đăng ký chuyến Elbrus) vẫn quyết tâm xách balo lên đường. Ông ẻm HLG, có lẽ trong một giây phút đang cố kìm nén sự thất vọng khi liên tiếp nhận tin hủy chuyến, đã lập group kín riêng cho 4 đứa & name cả nhóm “Fortis Fortuna Adiuvat”, với hy vọng chuyến đi sẽ suôn sẻ may mắn.
Và rồi như một điềm báo trước, somehow, chuyến đi đã thành công hơn cả mong đợi!!! (oh wait, chắc là thành công hơn với clients thôi, chứ ông ẻm organizer thì giờ này vẫn đang kẹt giữa tâm bão nCovi outbreak ở EU, chưa biết có được FFA nữa ko 😀 all the best to HLG nhé).
23/2: Hà Nội – Incheon
Cả lũ xách balo ra sân bay bay đi Ulaanbaatar, hành trình phải transit tại Incheon… trước đó 1 ngày, HQ tuyên bố bắt đầu cách ly tại Deagu từ 22/2 due to outbreak. Mặc dù có sẵn visa vào HQ, nhưng bạn Hàn Xẻng đã tuyên bố bị outbreak ở Deagu, nên thôi tốt nhất là ở trong sb ko checkin vào Seoul làm gì nữa… vậy là đến Incheon từ tờ mờ sáng, vạ vật ở quán café & ăn sáng ngay trong sb rồi bắt chuyến nối tiếp qua UB.
Mông Cổ, nằm ngay sát Trung Quốc (tiếp giáp với khu Nội Mông của Trung Quốc) và ở rất gần Hàn Quốc. Hàn Quốc còn là quốc gia đón nhận nhiều lao động người Mông Cổ qua làm việc nhất!!! Chính vì vậy, chính phủ Mông Cổ đã có phản ứng cực kỳ nhanh chóng và khá “rắn” (nhưng đôi khi cũng hơi “khó hiểu”) ngay sau khi Seoul thông báo outbreak… somehow, điều này đã giúp cho chuyến trải nghiệm Mông Cổ đặc sắc & nhiều bất ngờ hơn dự tính rất rất nhiều…
24/2: Incheon – Ulaanbaatar.
Chuyến bay của Korean Air hạ cánh tại Ulaanbaatar trong một buổi sáng đẹp trời.
About to land at Chinggiskhan Airport
Máy bay hạ cánh ở UB, hành khách được thông báo ngồi yên trên mb để tổ công tác kiểm dịch của MC lên kiểm tra thân nhiệt của tất cả hành khách.
Tổ công tác của Mông Cổ, vũ trang kín mít & fully armed với “shotgun” nhiệt kế made in Japan được điều lên máy bay, mất khoảng 40p để bắn “headshot” từng hành khách một… may quá, all cleared, ko phát hiện ông zombie nào.
onsite health check when landed in UB
Landing permit được confirmed, cả lũ háo hức xách balo phi ra quầy nhập cảnh. Bỗng opp, ông em HLG đứng làm thủ tục đầu tiên, mất một hồi bô lô ba la, rồi quay ra gãi đầu gãi tay bảo “ko vào được anh ơi” O_O rồi nhân viên immigration của các bạn Mông Cổ ra ký hiệu bảo cả lũ “quay lại” vô khu kiểm tra nhập cảnh để xử lý riêng… wtf???
Lại mất thêm tầm 30p đợi chờ ở phòng kiểm soát xnc (cũng là nơi cấp VOA), cả lũ mới được giải thích ngắn gọn kiểu “visa của chúng mày ko dán ảnh” và “tụi tao phải cross-check lại xem visa của chúng mày có phải là visa hịn ko, vì bây giờ là mùa đông, bình thường chả mấy khi bọn tao có khách qua MC du lịch thời gian này???” haiz… Lục đục một hồi rồi cũng checkin vào được Ulaanbaatar. Sau này nghe thông tin, chuyến bay này chính là chuyến bay cuối cùng từ Incheon đến UB được cấp phép landing, và tất cả các chuyến bay quốc tế từ Hàn Quốc tới Mông Cổ sau ngày 24/2 đã bị hủy bỏ. Chắc các bạn Mông Cổ cố tình đợi đến khi đoàn Việt Nam hạ cánh thành công ở Ulaanbaatar rồi mới tạm dừng các chuyến bay giữa Incheon – UB. Lucky!
Chinggis Khaan Airport
Theo kế hoạch thì sẽ được ở UB chơi một đêm, hôm sau mới bay đi Olgii. Khi lên kế hoạch trước khi đi, cả lũ đã plan trước đủ việc, nào là ra chợ kiếm găng tay, mua boot lông hay mua thêm áo khoác dự phòng, đi bar uống local beer hay đơn giản là enjoy Lunar New Year fest của các bạn Mông Cổ… nhưng BOOM, do nCoVi outbreak ở Seoul mà các bạn MC ban hành luôn soft lockdown tại UB ~ tất cả hàng quán, chợ búa đóng cửa toàn bộ, cấm tụ tập đông người, new year fest gì gì cancel hết… bố khỉ, khỏi shopping hay bar bủng. Đi bộ loanh quanh mãi mới tìm được một quán ăn có mở cửa, nhưng lại là quán KFC *_* rõ chán.